Photobucket

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

Một vết thương lòng


Một chiều mưa lạnh đầu tháng 12...

Vẫn biết mọi chuyện và chuẩn bị tinh thần từ trước, việc bố mẹ mình ly dị là chuyện tất - dĩ - ngẫu.

Trước năm 18 tuổi, mình chẳng bao giờ có thể ngờ được có ngày bố mẹ mình ly dị ( dù gia đình bạn bè cũng có xảy ra, và việc này cũng bt trong thời buổi hiện tại, không hợp thì tan, không bó buộc quá nhiều cố hi sinh vì con cái như trước đây ). Mâu thuẫn vài năm, nhưng do thỉnh thoảng mới gặp nhau nên cũng ko động chạm. Mọi việc xong xuôi giấy tờ, mẹ mới kể lại cho mình.

Nếu là mẹ thì mình cũng không thể chịu nổi quá lâu như vậy. Họ hàng bên nội quá sức chịu đựng. Và thời gian mâu thuẫn gay gắt mẹ thường đi lễ nhà thờ - như một liệu pháp tâm lý để tìm sự cân bằng và yên bình, trong khi về nhà luôn phải chạm mặt những con người kia.

Mình đã trưởng thành và không quá để bụng chuyện bố mẹ ly dị. Mình chỉ mong cả 2 có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc. Điều mình để ý là thái độ của những người kia. Tình cảm hai mấy năm và mẹ mình cũng chả làm điều gì có lỗi (nếu không nói là họ có lỗi) vậy mà khi cần hất đi, họ lại đặt điều nói sai câu chuyện. Trong đó có cả bố mình. Điều này làm mình cảm thấy thất vọng

22 tuổi, chưa có người yêu,
Có lẽ sau việc này mình bị ảnh hưởng về tâm lý. Hiện tại chả có chút hứng thú gì với chuyện tình cảm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét